Về lại bến xưa còn đó con đường
Nhưng em đâu? Bên người hạnh phúc?
Sông Lam cứ hồn nhiên trong đục
Bóng hình em da diết chân quê…
Bao năm rồi anh vẫn nhớ bến xưa
Vạn Rú đò ngang đưa anh về quê mẹ
Lán nứa đơn sơ muối gừng xứ Nghệ
Nụ cười em tỏa rạng bên sông
Bát chè tươi chát ngọt xanh trong
Kết tinh bởi đất cằn nắng rạc
Bởi mạch nguồn sông Lam qua bao ghềnh thác
Hay tình em đã hóa phép thôi miên
Xâu bánh đa vừng cong phù sa nắng chiên
Vị bùi thơm mặn mòi xứ sở
Trọ trẹ, chất chân lời em niềm nở
“Anh dừng chân uống nác chè xanh’’!
Nay tha hương đây đó... phố thành
Siêu thị nguy nga, hàng hàng lộng lẫy
Quảng cáo mỹ miều nhưng anh vẫn thấy
Em dịu dàng, mộc mạc mà thương
Về lại bến xưa còn đó con đường
Nhưng em đâu? Bên người hạnh phúc?
Sông Lam cứ hồn nhiên trong đục
Bóng hình em da diết chân quê… Krông năng, 21/3/2023 Nguyễn Xuân Việt