Đừng tô vẽ bằng những lời có cánh
Rằng tượng đài là điểm nhấn, tri ân
Liệt sĩ năm xưa hy sinh bản thân mình
Chẳng mong để được tri ân bằng tượng đài hoành tráng
Tôi chỉ muốn người ta nhón tay làm phúc, bớt đi một chút
một chút thôi từ cao tốc ngàn tỷ
từ cây cầu hoành tráng đang xập xệ
từ biệt thự triệu đô, từ những vụ tham ô thế kỷ
từ những chai rượu ngoại chảy tràn trong bao cuộc hoan hỷ thâu đêm,…
Biển quặn đau và núi quặn đau
Hòn Rùa cố sức bơi để không bị chìm xuống
Núi Chín Khúc gồng mình xoa dịu vết thương
Những kẻ tham tàn rồi phải trả giá
Chỉ lòng dân giữ đất nước trường tồn.