(Thân tặng em T và em L có vợ đi lao động nước ngoài)
Từ buổi em đi ngày dài vô tận
Thao thức canh chầy gối chiếc chơi vơi
Muôn ngàn sao lấp lánh bầu trời
Anh chỉ thấy sao hôm, sao mai vời vợi
Từ buổi em đi cơm thường không nóng hổi
Bếp lạnh sầu lặng lẽ đếm thời gian
Chiếc gương trong cùng em điểm dung nhan
Cứ trầm tư đợi em về soi bóng
Bay qua trùng khơi đến xứ người xa thẳm
Ước vọng đổi đời , em dấn bước mưu sinh
Lửa yêu thương đang nồng cháy trong mình
Hạnh phúc ngọt ngào… ta đành gác lại
Nơi đất lạ phồn hoa em càng thấy
Cà muối dầm tương, canh muống vẫn đậm đà*
Vị quê tảo tần, bùi, mặn hóa bánh đa
Cùng “Râu tôm ruột bầu ” rỉnh rôm tình chồng vợ*
Anh dành cho em cả bán cầu nhung nhớ
Phía trời xa mong em vẹn câu thề
Vật đổi sao dời vẫn giữ trọn hồn quê
Bao đời gian khó phải chắt chiu nhưng ấp iu nồng đượm.
Krông Năng, 29/8/2020
Nguyễn Xuân Việt
Ghi chú: * (Ý mượn trong ca dao).