Giữ lại - thơ Thái Giang

Thứ bảy - 02/11/2024 02:56
Giận hờn đấy, cái điều rất khó nói
Để vuột mất sự trao gửi không tên...

Dòng sông quê mải miết trôi
Chẳng biết từ thuở nào xưa ấy
Chỉ một lần, một lần rồi xa mãi
Hạt phù sa gửi phía bãi bờ
Là cỏ là cây cũng nhận biết dại khờ
Khi không giữ cho mình, cho đời phù sa sông gửi lại
Giận hờn đấy, cái điều rất khó nói
Để vuột mất sự trao gửi không tên...
Chúng mình cùng bên dòng sông lớn lên
Dòng sữa mẹ cho khát khao đi tìm cái mới
Như phía trước có ai đang vẫy gọi
Người có hành trang: tình yêu quê nơi sông nước lở bồi
Hương bồ kết người đàn bà sau tuổi mấy mươi
Vẫn thân yêu, dễ gì cắt nghĩa
Tôi giữ lại làm của riêng, sao mà giàu đến thế
Nắng mưa, bão giông... điều giữ lại vẫn trinh nguyên...!

Thái Giang

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

TỔ QUỐC TRÊN HẾT
50 năm Di chúc
“Việc gì lợi cho dân ta phải hết sức làm
Việc gì hại đến dân ta phải hết sức tránh”
20/11
NGÀY NHÀ GIÁO VN 20/11
VÌ MỘT NỀN GIÁO DỤC
NHÂN BẢN - DÂN TỘC - KHAI PHÓNG
Luong truy cap
LƯỢT TRUY CẬP TỪ 23-12-2016
  • Đang truy cập194
  • Hôm nay39,293
  • Tháng hiện tại79,105
  • Tổng lượt truy cập62,149,758
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây