Tôi dấu cộng, em mãi dấu trừ Như nam châm cùng cực Đẩy ra.. Để máu hòa thành mực Viết bài thơ nhớ nhung
Trên cao ốc thời gian
Nỗi nhớ rượt đuổi không ngớt
Mà người ấy, cứ như quả ớt
Cay thấu hồn
thấm thía hai hàng lệ
Trai máu xuân, bỗng thành hoang phế
Sợi tóc ngả màu, nhuộm trắng tương tư
Tôi dấu cộng, em mãi dấu trừ
Như nam châm cùng cực
Đẩy ra..
Để máu hòa thành mực
Viết bài thơ nhớ nhung
Gửi em
ôi phương xa nghìn trùng.