Mẹ ơi! - thơ Nguyễn Xuân Việt
admin100
2017-09-11T19:33:00-04:00
2017-09-11T19:33:00-04:00
https://nguyenduyxuan.net/tac-pham-cua-ban/me-oi-tho-nguyen-xuan-viet-1816.html
https://nguyenduyxuan.net/uploads/news/2017_03/tho-va-cs.jpg
Nguyễn Duy Xuân
https://nguyenduyxuan.net/uploads/logotrong1.png
Thứ hai - 11/09/2017 19:33
Mẹ đi xa không bao giờ trở lại,
Tim nhói đau một nỗi bàng hoàng!
Con cứ tưởng như đang còn mẹ,
Nhưng than ôi! sự thật phũ phàng,
Mẹ đi xa không bao giờ trở lại,
Tim nhói đau một nỗi bàng hoàng!
Mẹ ra đi để lại xóm làng,
Nỗi xót xa ân tình xứ Nghệ,
Thưở hàn vi cuộc đời dâu bể,
Cùng cười vui bên bát chè xanh.
Cơn mưa rào chợt đến mát lành,
Trước lúc mẹ phút giây vĩnh biệt,
Như lòng mẹ một đời tinh khiết,
Chỉ yêu thương không chút giận hờn.
Đời mẹ cha vất vả tảo tần,
Kết duyên nhau kiếp đời đi ở.
Bao khó khăn nhưng tình chồng vợ,
Vẫn thủy chung ánh ngọc trong ngần.
Đời chúng con chẳng hết phân vân,
Chưa trọn nghĩa hiếu sinh vì mẹ.
Dâng nén hương khấn cầu tạ lễ.
Mẹ yêu ơi! chín suối ngậm cười.
Cõi dương gian năm tháng cuộc đời,
Con, cháu, chắt thủy chung, hòa thuận.
Để mẹ cha tình không vương vấn,
Như sinh thời mẹ vẫn hằng mong./.
Krông Pắk, đêm 07/2/2007
Nguyễn Xuân Việt