Đến Truông Bồn nặng trĩu bước chân đi
Sống lại trong ta một thời đạn lửa
Nơi đây rốn bom. Căm thù máu ứa
Những bông hoa đời dang dở tuổi thanh xuân
Cho con đường liền mạch những đoàn quân
Các chị, các anh đã quên mình ngã xuống
Trong tầm tay hòa binh, hạnh phúc
Nấm mồ chung – bất tử một tượng đài
Cây thêm xanh, trời xanh ban mai
Đất sinh sôi ấm nồng hơi thở
Hồn linh thiêng hiếu trung che chở
Đất nước quê hương yên ả thanh bình
Truông Bồn yêu thương tỏa ánh bình minh
Dòng sông Lam vẫn hiền hòa xanh mát
Câu Ví ầu ơ mãi gừng cay muối mặn
Sắc tim hoa mua… hòa tạ, ngọt lời ru…
Tân Kỳ 13/3/2020
Nguyễn Xuân Việt