"Yêu thơ đắm đuối, say mê và giàu năng lượng sáng tạo, từng bước thẩm thấu những vỉa tầng văn hóa Tây Nguyên, Trần Nguyệt Ánh được xem là một trong những phát hiện gần đây của thơ trẻ Đắk Lắk".
Nguyenduyxuan.net: -Nhà thơ Trần Thị Nguyệt Ánh sinh năm 1980 tại Đắk Lắk, quê gốc Thái Bình. Hiện là giáo viên Trường PTDTNT- THCS Buôn Hồ, tỉnh Đắk Lắk; Hội viên Hội VHNT tỉnh Đắk Lắk.
"Yêu thơ đắm đuối, say mê và giàu năng lượng sáng tạo, từng bước thẩm thấu những vỉa tầng văn hóa Tây Nguyên, Trần Nguyệt Ánh được xem là một trong những phát hiện gần đây của thơ trẻ Đắk Lắk".
Thơ Trần Nguyệt Ánh được đăng tải trên một số báo, tạp chí văn nghệ trung ương và địa phương. Ngoài thơ, Trần Nguyệt Ánh còn thử sức ở các thể loại khác như truyện ngắn, tản văn và đã có những thành công nhất định; đặc biệt là vớithơ 1-2-3 - một thể loại thơ mới gần đây và được tặng thưởng tháng 9/ 2020 của trang VH Sài Gòn.
Tác phẩm đã xuất bản: Gọi về miền nhớ (Nhà XB Hội Nhà văn, 2019) và nhiều tác phẩm in chung khác.
Nguyenduyxuan.net xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của nữ thi sĩ - nhà giáo Trần Nguyệt Ánh:
TÌNH YÊU MÀU CỔ TÍCH
Mình đã là gì trong trái tim nhau?
Mà chao ôi!
những lần vắng anh tim em như chực vỡ
Nhớ bùng lên như lửa
Đốt cháy lòng băng giá từ lâu!
Anh dẫn dụ tim em ...
bằng tình yêu sét đánh nhiệm màu
Yểm bùa yêu rồi đưa em vào miền cổ tích
Anh là chàng kị sĩ trên lưng ngựa bạch
Dắt nhau vào chốn phiêu du.
Dấu yêu ơi tình đẹp đến bao giờ?
Mà hôm nay lòng em xạc xào lá đổ!
Tình anh thoảng như gió
Lăn tăn gợn mặt hồ
Khiến tim em vỡ vụn một trời mơ
Em không mơ về miền cổ tích
Nỗi nhớ em đời thực
Chảy trong từng tế bào, phía ngực trái em đau!
EM LÀ MÙA THU XANH
Em biết mình quá yêu
Yêu anh vạn lần hơn em tưởng
Nỗi nhớ anh tượng hình cong dấu hỏi
Có bao giờ em giải thích được đâu!
Anh đến với em không phải tình đầu
Mà trong tiềm thức ngập sâu bóng hình anh ở đó
Sợ bão giông khiến tình mình dang dở
Thêm lần nữa em đau!
Em sợ anh lại tìm đến ga sau
Trên chuyến tàu tốc hành tình anh chưa cập bến
Em ngẩn ngơ giữa ga đời chết lịm
Xoay tròn những bâng khuâng!
Em hắt mực vào mùa thu cho lá úa đổi màu
Phủ sắc xanh cho tình anh hòa vào bất tận
Em xoá chữ “đam mê” trong kho tàng từ điển
Chỉ còn em- mùa thu!
HÃY CỨ LÀ NGƯỜI TÌNH
Nếp gấp đàn bà em cầm cự mấy mùa ngâu?
Là mấy mùa giàn trầu rủ nhau thay lá
Trái tim anh dị bản
Cau khô héo trong vườn
Tấm thiệp cưới khuyết một cái tên
Ý thức anh vót nhọn
Lập trình sai duyên phận chúng mình.
Nếp gấp đàn bà em vần vũ mùa ngâu
Lại thêm mùa cau khô và giàn trầu thay lá!
Anh lạc lối phương nào?
Phía cuối trời hái những vì sao?
Em bứt lá trầu khô cất vào ngăn nhớ
Giấu buồn vào màn đêm
Chỉ chiếc gối là nhân chứng niềm tủi phận riêng mình!
Vui nhé anh, mình sẽ là tình nhân!