Nhà thơ, Nhạc sĩ, Họa sĩ Nguyễn Trọng Tạo

Thứ ba - 08/01/2019 17:30
Nguyễn Trọng Tạo (25/8/1947 - 7/1/2019) là nhà thơ, nhà văn, kiêm nhạc sĩ, hoạ sĩ. Ông sinh tại làng Tràng Khê, xã Diễn Hoa, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An.
Ông làm thơ từ năm 14 tuổi, gia nhập quân đội năm 1969, học Đại học viết văn Nguyễn Du khoá 1.

Ông là Uỷ viên Hội đồng thơ của Hội nhà văn Việt Nam, Trưởng ban biên tập báo Thơ (2003–2004).

Ông từng được các giải thưởng thơ của Nghệ An năm 1969, và giải thơ của các báo Văn nghệ, Văn nghệ quân đội, Nhân dân (1978), hai lần được Giải thưởng Văn học nghệ thuật cố đô (Huế), Giải thưởng Văn học nghệ thuật Hồ Xuân Hương, Giải thưởng Uỷ ban toàn quốc các hội văn học nghệ thuật Việt Nam về thơ và văn xuôi. Thơ và truyện ngắn của ông dịch ra tiếng Pháp, Anh, Nga, Tây Ban Nha...

Ngoài thơ, ông còn là nhạc sĩ, công tác tại Tạp chí Âm nhạc và Thời đại của Hội nhạc sĩ Việt Nam, đã có 8 giải thưởng âm nhạc.

Các album đã phát hành:
- Tình khúc bốn mùa (NXB Âm nhạc và Hội Nhạc sĩ Việt Nam, 1996)

Các bài hát nổi tiếng:
- Làng quan họ quê tôi (lời thơ của Nguyễn Phan Hách)
- Đôi mắt đò ngang
- Khúc hát sông quê (lời thơ của Lê Huy Mậu)

Ông đã vẽ khoảng 500 bìa sách, trong đó có:
- Chuyện kể năm 2000 (Bùi Ngọc Tấn)
- Vẽ nhiều minh hoạ trên báo, tạp chí, và trình bày mỹ thuật tạp chí Cửa Việt bộ đầu tiên (1990-1992), báo Thơ, mẫu măng-sét tạp chí Sông Hương, Hồng Lĩnh, Sông Lam, v.v...

Các tác phẩm chính:
- Thơ: Gửi người không quen, Sóng thuỷ tinh, Đồng dao cho người lớn, Thư trên máy chữ, Tản mạn thời tôi sống, Nương thân, Thơ trữ tình, Thế giới không còn trăng,...
- Trường ca: Con đường của những vì sao, Tình ca người lính.
- Văn xuôi: Miền quê thơ ấu, Ca sĩ mùa hè, Chuyện ít biết về văn nghệ sĩ, Văn thơ nhạc tuổi thơ,...
- Tiểu luận phê bình: Văn chương cảm và luận

CHIA

chia cho em một đời tôi
một cay đắng
một niềm vui
một buồn
tôi còn cái xác không hồn
cái chai không rượu tôi còn vỏ chai

chia cho em một đời say
một cây si
với
một cây bồ đề
tôi còn đâu nữa đam mê
trời chang chang nắng tôi về héo khô

chia cho em một đời Thơ
một lênh đênh
một dại khờ
một tôi

chỉ còn cỏ mọc bên trời
một bông hoa nhỏ lặng rơi mưa dầm...

VÔ ĐỀ

Anh trót để tình yêu tuột mất
Xin em đừng tha thứ hay giận hờn
Hoa ly vàng cọ chân anh như nhắc
Buổi chiều buồn sóng trắng biển Quy Nhơn

Anh đã để em ra ra đi vô cớ
Đến một ngày không thể hiểu vì đâu
Em hút bóng dừa xanh vai khép gió
Không bao giờ quay lại mối tình đầu

Anh đã để ngôi sao bay khỏi cát
Biển xanh êm mãi chớp sáng vòm trời
Điều có thể đã biến thành không thể
Biển bạc đầu nông nổi tuổi hai mươi.

Nguyễn Trọng Tạo

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

35 năm Gạc Ma
35 năm vụ thảm sát Gạc Ma
Tháng Ba đau một niềm tin
bất tử!
MỜI QUẢNG CÁO
MỜI QUẢNG CÁO
50 năm Di chúc
“Việc gì lợi cho dân ta phải hết sức làm
Việc gì hại đến dân ta phải hết sức tránh”
17/2/1979
44 NĂM CHIẾN TRANH BIÊN GIỚI
17/2/1979 - 17/2/2023
Luong truy cap
TỔ QUỐC TRÊN HẾT
LƯỢT TRUY CẬP TỪ 23-12-2016
  • Đang truy cập134
  • Hôm nay17,123
  • Tháng hiện tại390,575
  • Tổng lượt truy cập45,015,908
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây