Tạp chí Chư Yang Sin giới thiệu tác giả Nguyễn Duy Xuân
Nguyễn Duy Xuân
2021-09-08T22:59:06-04:00
2021-09-08T22:59:06-04:00
http://nguyenduyxuan.net/about/Tap-chi-Chu-Yang-Sin-gioi-thieu-tac-gia-Nguyen-Duy-Xuan.html
http://nguyenduyxuan.net/uploads/about/image-20181124155507-1.png
Nguyễn Duy Xuân
http://nguyenduyxuan.net/uploads/logotrong1.png
Tạp chí Chư Yang Sin số 315, tháng 11/2018 đã dành 3 trang ở mục “Giới thiệu hội viên” đăng thông tin về nhà thơ Nguyễn Duy Xuân cùng với 3 bài thơ được tuyển chọn của tác giả: Đray Sáp, Lục bát quê hương, Đàn bầu.
Nguyenduyxuan.net trân trọng giới thiệu.
ĐRAY SÁP
Âm vang rừng núi bao đời
Đray Sáp trắng chân trời nhoà mây
Nét xưa huyền ảo còn đây
Bồng bềnh sương khói (*), rừng lay nắng chiều
Ngập ngừng chân bước cầu treo
Lung linh mặt nước, trong veo nỗi niềm.
Thả hồn về với thiên nhiên
Phiêu diêu trong tiếng nhạc huyền ngân nga
Bụi trần giờ đã lùi xa
Chỉ còn ta giữa bao la đất trời
Đắm mình trong thác chơi vơi
Phút giây siêu thoát cho đời nhẹ tênh.
(*) Đray sáp: Tiếng Ê đê nghĩa là thác mù sương, thác sương khói.
LỤC BÁT QUÊ HƯƠNG
Tôi về thăm lại quê cha
Tìm trong đất mẹ bài ca cuộc đời
“Chim bay về núi, tối rồi
Em ra ngoài ngõ, em ngồi đợi anh” (1)
Tìm trong gió mát, trăng thanh
Câu hò, điệu ví bồng bềnh sông xưa...
Tìm trong nắng nỏ gió mưa
Áo tơi của mẹ, bây giờ còn không
Những trưa nắng cháy ngoài đồng
Lưng cha bỏng rát đánh vồng nương khoai
Ngày đông giá rét kéo dài
Con trâu chậm bước, chân người dại tê...
Tìm trong oi bức trưa hè
Kẽo cà kẽo kẹt chõng tre ngoài thềm
Và rồi những buổi trăng lên
Chơi trò đánh giặc ngủ quên sau hè
Những chiều nắng nhạt bờ đê
Mặc trâu ăn lúa, mải mê cánh diều...
Tìm trong những bữa cơm chiều
Canh rau muống, cá kho niêu mặn mà
Quê ta chẳng thiếu dưa cà
Chỉ mơ cơm gạo trắng ngà mà thôi
Nắng lên nửa đoạn sào rồi
Nhà bên í ới gọi mời chè xanh...
Người quê trọng một chữ tình
Đói cơm rách áo ta mình có nhau
“Quê hương biết mấy thân yêu” (2)
Đã thành câu hát lặn vào trong tim.
(1) Ca dao
(2) Thơ Nguyễn Đình Thi
ĐÀN BẦU
"Đàn bầu ai gảy nấy nghe"(*)
Mà sao người lại đê mê cõi lòng?
Canh khuya cất tiếng tơ đồng
Lung linh đáy nước, trăng lồng bóng ai...
Sợi tơ giọt vắn giọt dài
Bầu khô chuốt lại một đời thanh tao
Cần tre lả lướt vút cao
Lâng lâng tiếng hạc bay vào không gian
Cung trầm xao động tâm can
Cung thanh giục giã tình đan díu tình
Tiếng lòng khoan nhặt, nhặt khoan
Ru ta vào cõi mê man tình đời.
(*)Ca dao
Nguyễn Duy Xuân